“Không ai tắm hai lần trên một dòng sông” (Hêraclit). Thời gian như bóng câu qua cửa, ba năm THPT như một giấc mơ để rồi tất cả lần lượt trôi về miền kí ức. Rồi mai đây trên bước đường xuôi ngược, ai nhớ, ai quên vềmột thời áo trắng tinh khôi?
(Thương tặng lớp Văn K4)
“Không ai tắm hai lần trên một dòng sông” (Hêraclit). Thời gian như bóng câu qua cửa, ba năm THPT như một giấc mơ để rồi tất cả lần lượt trôi về miền kí ức. Rồi mai đây trên bước đường xuôi ngược, ai nhớ, ai quên vềmột thời áo trắng tinh khôi?
Làm sao quên được khi mới ngày nào đây, 20 đóa hoa còn ngơ ngác, bẻn lẽn, e ấp ngậm sương đêm chờ một sáng bình minh hội ngộ, để duyên dáng trong tà áo dài, tự tin bước những bước thật chắc thật chắn hòa vào vườn hoa văn học Lê Quý Đôn.
Ngày đầu tiên gặp lớp, Pa cũng thật ngỡ ngàng như đang lạc vào vườn hoa muôn sắc màu (5 đóa Ninh Phước, 4 đóa Ninh Sơn, 1 đóa Ninh Hải, 10 đóa Phan Rang – TC). Nhưng cũng từ lúc ấy trong Pa luôn có một cảm giác thật lạ rằng đây là lớp thật đặc biệt. Quả đúng vậy. Ngày nào đến trường, các em cũng hát, hát say sưa, hát hồn nhiên, hát thành … thương hiệu của lớp. Có lẽ vì thế mà lớp mình có một giọng ca vàng và 19 giọng ca …gần vàng nữa. Một giải nhì, 2 giải nhất đơn ca cấp trường, giải nhất giọng ca vàng tỉnh Ninh Thuận là minh chứng cho điều ấy.
Khôngchỉ tích cực trong hoạt động phong trào, trong học tập các em cũng rất xuất sắc. Rất nhiều em thật sự giỏi. Các môn KHTN không còn là nỗi ám ảnh của lớp văn như các khóa khác. Chỉ có 20 thành viên nhưng thành tích học tập qua 3 năm thật đáng nễ. 1 huy chương đồng, 3 huy chương bạc Olimpic; 4 giải cấp tỉnh; 2 giải cấp quốc gia. Hỏi lớp nào làm được thế chăng?
Ba năm là giáo viên bộ môn chuyên, hai năm hai tuần là giáo viên chủ nhiệm. (Thương lắm cái tên PaPa tổng quản mà các em đã đặt). Từng ấy thời gian gắn bó sẻ chia.Từng ấy thời gian để đong đầy kỉ niệm, đầy ắp niềm vui nhưng cũng lắm nỗi buồn,có cả nụ cười và những giọt lệ. Có những lúc các em chưa thực sự hiểu nhau thành những hiểu lầm đáng tiếc, có hôm 20 con người nhưng không cùng chung một hướng, bài hát như lỗi nhịp, lạc tone. Các em đi thi về bất thành ý nguyện … Palo lắng lắm và buồn lắm. Càng buồn hơn khi đầu năm lớp 12, nhà trường làm mộtcuộc chia ly màu … gì đó.
Quên sao được khi kết thúc năm lớp 10, chúng ta đi dã ngoại Vĩnh Hy.Đường xa, nắng gắt, vác thùng nước lên dốc muốn cong lưng nhưng mà vui, nhìn các em cười đùa là mệt nhọc tự nhiên tan biến mất. Xúc động làm sao khi lớp tổchức sinh nhật cho Pa. Hạnh phúc vỡ òa khi nghe tên các em trên bảng vàng thành tích các kì thi.
Đêm liên hoan cuối năm thật ý nghĩa và ấmáp vô cùng. Pa cố ghìm lòng để không vỡ thành tiếng khóc. Làm sao quên được hình ảnh các em ôm nhau thành một khối hát bài Tạm biệt búp bê thân yêu, tạm biệt gấu Misa nhé… trong tiếng nấc đứt quãng nghẹn ngào. Giờ đây mỗi khi đi qua quảng trường, Pa nhớ lắm những tròchơi ngộ nghĩnh, đáng yêu: sự thật – thách thức, chơi u…cho đến 23 giờ mà còn đi lòng vòng tìm quán sinh tố. Nhìn các em rẽ về nhà, Pa mới thấy thực sự đã chia tay các em rồi.
Hội ngộ rồi chia ly cuộc đời vẫn thế (Phú Quang). Dẫu biết vậy nhưng vẫn cứ xao lòng như mắc nợ điều gì không nói hết. Thôi thì tất cả niềm thương nỗi nhớ, kỉ niệm vui buồn, các em cứ gom hết làm hành trang về một thời – mãi mãi trong đời không có được lần hai. Trong hành trang ấy có bóng dáng của Pa thì hạnh phúc lắm lắm. Gửi đến các em lời cầu chúc sức khỏe và đạt thành mọi ý nguyện trong đời.
Pa luôn dõi theo các em!
Các em luôn trong tim Pa!
Pa yêu 20 đóa hoa: Phan Thị Yên Chi, Trần Linh Chi, Nguyễn Minh Hồng, Nguyễn Thị Ngọc Huyền, Phan Thủy Ngân, Hồ Thị Xuân Ngọc, Trần Võ Thị Khánh Phương, Văn Thị Thúy Quyên, Lê Thị Bích Tâm, Phạm Thị Bích Thoa, Lê Thủy Tiên, Võ Nguyễn Thiên Trang, Bùi Nguyễn Bảo Trân, Trần Thị Kim Trinh, Nguyễn Ái Tường Vân, Nguyễn Bảo Hoài Yên, Lê Hồng Vinh, Huỳnh Mai Bích Vương, Nguyễn Văn Thảo Vy, Phương Thị Kỳ Vy.
Tặng lớp mấy vần ... văn
...Tuổi thơ qua những mùa hoa đỏ. Ai nhớ? Ai quên? Thầy vẫn đưa đò. Cuối xuống nhặt những cành phượng nhỏ, âm thầm giữ lửa thắp ước mơ.
Chiều nay chợt ngang qua trường cũ, bao nỗi nhớ niềm thương dâng phủ ngập lòng.Phượng vẫn đỏ, vẫn thủy chung như màu máu, có chút gì làm cay mắt, rưng rưng…
Phan Rang, ngày 01/6/2013
PaPa ĐặngQuang Sơn